Thơ Nguyên Phiên
Gặp nhau giây phút rồi xa
Tình ta là giấc mơ hoa thoáng mờ
Chép vào thư mấy vần thơ
Mà sao tâm trí thẫn thờ miên man
Chuyến đò đã sớm sang ngang.
Tình duyên ơi! chỉ bẽ bàng mà thôi
Người đi muôn dặm xa xôi
Mỗi mùa lá rụng bồi hồi nhớ mong
Chiều nay trở lại dòng sông
Cánh chim phiêu bạt rượu nồng đêm thâu
Bèo mây trôi dạt bên cầu
Miên man dạ khúc "Thu sầu" vấn vương.
Cô đơn liễu rũ bên đường
Chuyện tình là của phong sương một thời
Đang ngồi đếm lá thu rơi
Đợi lời Thu tự ngàn khơi vọng về!