Khóc nhà thơ Nguyên Phiên
Kìa một áng
mây trời bay thấp đất
Tiễn anh về
trong giấc ngủ bình yên
Thả hồn thơ
theo một chút nắng vàng
Anh lặng lẽ,
từ tâm trong ánh mắt
Trong giờ phút chìm sâu vào giấc ngủ
Là
lìa trần anh nhắm mắt xuôi tay
Bỏ
lại đời bỏ sau lưng tất cả
Hồn
nhẹ nhàng hết mộng mị tương lai
Anh đi đến
cõi thiên thai mờ ảo
Hội ngộ người
yêu dấu đã bao năm
Hồn mê say
trong suối nguồn sum họp
Vòng tay vui
ôm một nhánh lan gầy
Giờ quanh đây khói nhang buồn tiễn
biệt
Bao bạn bè khóc mất mát chia ly
Anh vẫn tươi nở nụ cười đôn hậu
Giã
biệt đời, một giấc mộng trăm năm.
Ngọc Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét